
Chỉ còn 30 giây là trận chung kết Copa America 2004 sẽ kết thúc, Brazil đang bị đại kình địch Argentina dẫn trước với tỷ số 2-1.Lúc này, dường như các cầu thủ vàng xanh đã tràn hết sang phần sân đối diện.Họ vẫn đang miệt mài tìm bàn gỡ vào lúc này, nhưng tất cả những pha hãm thành trước đó đều bị hóa giải một các dễ dàng.
Tưởng chừng như mọi thứ đã khép lại thì những gì thế giới thấy sau đó là thật điên rồ. Bóng từ chân một cái bóng áo vàng xanh găm thẳng vào lưới với quỹ đạo và vận tốc cao, khiến cho thủ thành của ĐT Argentina (khi đó là Roberto Abbondanzieri), chỉ đổ người theo quán tính. Cú sút đó thực sự đã đem Brazil trở về từ cõi chết sau 90 phút miệt mài tìm bàn gỡ, đồng thời giúp cho Selesao có thêm sự tự tin để đánh bại đối thủ truyền kiếp của mình trên chấm luân lưu.
Chức vô địch Copa 2004 thực sự có ý nghĩa rất lớn đối với nhiều cái tên trong đội hình của Brazil vào thời điểm đó, đặc biệt là với Adriano.

Chính những màn trình diễn thuyết phục trong mùa giải copa america năm đó, đã giúp cho cầu thủ trẻ sinh năm 1983 lọt vào tầm ngắm của rất nhiều CLB hàng đầu Châu Âu và Inter MIlan đã là những người may mắn nhất. “Hoàng đế” khi ấy được đánh giá là một trong những tiền đạo toàn diện thuộc top đầu Châu Âu. Adriano sở hữu sự nhanh nhẹn, mạnh mẽ và đặc biệt là những cú sút uy lực và chính xác. Nếu được may mắn theo dõi trung phong sinh năm 1982, chắc hẳn đa số sẽ phải trầm trồ bởi những pha làm bàn búa bổ bằng chân trái.
Chính tiền đạo huyền thoại Ibrahimovic cũng phải kinh ngạc khi nhắc về “Hoàng đế”. Chia sẻ với báo chí, anh nói : “Adriano có thể sút ở mọi góc độ, theo cách không ai làm được. Không ai có thể lấy bóng trong chân của anh ấy hay thậm chí chạm vào bóng”.
Sau những mùa giải thăng hoa cùng Inter Milan và luôn là người có đóng góp nhiều nhất trên sân, tiền đạo trưởng thành từ lò đào tạo Flamengo được kỳ vọng rồi sẽ vươn xa hơn nữa giống như người đàn anh là Ronaldo De Lima giành lấy mọi danh hiệu cá nhân cao quý. Nhưng rồi một câu chuyện bi kịch đã xảy tới, khiến mọi thứ rẽ sang một hướng khác. Đó là khi cha anh qua đời vào năm 2004. Chân sút người Brazil đã vô cùng thất vọng trước nỗi đau tột cùng này, và rồi trượt dài trong rượu chè cùng những bữa tiệc liên hồi.

Sự xa đà vào những bữa tiệc không có hồi kết, đã khiến cho thế giới bóng đã dành quên đi vị Hoàng đế đáng kính ngày nào, mà thay vào đó là những màn trình diễn kém thuyết phục trên cỏ, anh cũng buộc phải rời CLB theo một cách không thể nào tiếc nuối hơn.
Dẫu vậy, với những gì đã làm được trong màu áo nửa xanh thành Milano thì cầu thủ với biệt danh “Hoàng đế” sẽ còn được lưu danh tại sân Giuseppe Meazza, như là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất từng thi đấu trong màu áo Inter và cũng là người mang lại sự tiếc nuối nhiều nhất.